Chín năm trước (trong Phần 1), Jesse và Celine gặp nhau lần đầu tiên tại Vienna (Áo). Hai người phải lòng nhau và hẹn sáu tháng sau sẽ cùng trở lại thành phố này một lần nữa. Nhưng giống như lời ao ước của gã si tình trong một bài thơ nọ: “Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé”, Celine đã không đến thật. Họ bặt tin nhau từ dạo ấy. Chàng viết lại câu chuyện tình đó trong một cuốn sách còn nàng thì giấu những kỷ niệm trong một bài hát.
Trong chín năm xa cách ấy, họ từng có thời gian cùng sống ở New York, thậm chí có lẽ từng đi ngang qua nhau mà không hề hay biết (cứ như thể New York náo nhiệt không dành cho những cuộc tình).
Như một trò đùa của số phận, chín năm sau, họ gặp lại nhau, lần này ở Paris, kinh đô tráng lệ của nước Pháp. Chàng lúc này đang ở cuối con đường của một cuộc hôn nhân thất bại còn nàng thì đã mất hết niềm tin ở tình yêu. Họ gần như lâm vào chính cái hoàn cảnh mà Jesse đã “tiên đoán” cách đây gần 10 năm khi chàng tìm cớ thuyết phục Celine rời tàu để xuống Vienna với mình. Khi những mối quan hệ tình cảm hiện tại lâm vào bế tắc và đâm vào ngõ cụt, người ta sẽ bắt đầu hối tiếc những cơ hội để mất trong quá khứ. Sẽ ra sao nếu hồi ấy, Jesse và Celine chọn nhau? Sẽ ra sao nếu hồi ấy Celine không lỡ hẹn?